Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2020

TÓC MÂY.


"Lòng đã không còn xanh
Cớ chi sầu tóc bạc"


"Mối sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra"
               _Phan Khôi_

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2020

"ĐÃ NGHE RÉT MƯỚT LUỒN TRONG GIÓ" (Xuân Diệu).

 



Tháng 10.
Cháu gái lớp 9 thủ thỉ: hôm nay đi học, con thấy thiếu thiếu, nhớ nhớ cái gì đó mà không biết. Nó nao nao khó tả. Làm con bần thần tới giờ!
- Hay đã biết tương tư? Làm gì có. Con còn bé lắm !
- Hay quên lời hứa với bạn bè? Không. Gần đây con không hứa gì hết!
- Hay...và ...hay...Khoảng hơn mười giả định đưa ra đều không đủ điều kiện.
- Hay con thấy gió hiu hiu, trời mù mù mà buồn nao nao?
Ơ. Đúng rồi. Đúng rồi. Chính là vậy. Con ngồi thờ thẫn mà không biết vì sao. Giờ thì biết vì sao!
- Con giống y ông nội. Hồi còn, mỗi lần trở thu hay cận tết, lúc nào ông nội cũng rơm rớm: buồn nhớ quê!
Cái tính giao cảm với thời tiết được truyền như "Người truyền ký ức".
Lại lo thêm một kẻ vướng víu với văn chương không nên hình.