Ngày 21.12.2012
Thiên hạ náo nhiệt. Mình cũng trông nó xảy ra coi sao?!
-Hôm nay được xuất viện, má mình khỏe hẳn ra. Vậy là chấm dứt ngày ngày cưỡi chiến mã phi qua đèo Bảo Lộc loằng ngoằng 20 cây số cùng 80 cây chạy nước kiệu qua ổ gà ổ trâu ổ voi lẫn hố bom và luyện tinh thần “thép đã tôi thế đấy” trước bọn nhà xe Phương Trang, Thành Bưởi sẵn sàng lao thẳng vào người đi đường để giành chạy như lần lái xe cuối cùng .
-Lũ học trò 12 hỏi cắc cớ: trước ngày tận thế, cô muốn làm điều gì nhất? À, hưởng thụ-một ly café ngon, một xị đế ngon, lên giường ngủ êm ả và chết yên bình. Còn tụi bay? Một đứa nhanh nhảu: em cưới vợ. Ặc, dại vậy em ơi? Ta dại ta về ta cưới vợ-Người khôn người kiếm café ngon ! Cô trò phì cười trước cậu trò cao lồng ngồng ốm nhanh nhách lém lỉnh.
-Hôm nay cũng đáng nhớ. Con chuột nhỏ tí mà cắn cũng đau điếng, chảy cả máu. Bọn nhỏ bắt chuột để dọa mấy đứa nữ, dọa cả mấy cô giáo sợ chuột. Nhìn đôi mắt tròn vo đờ đẫn của nó mình đã xin: tụi bay cho cô con chuột. Rờ tới để cắt dây, con chuột khiếp hãi cắn liền. Bọn nhỏ lao nhao: trời ơi, cô bị chuột cắn, có đau lắm không cô? Ờ, đau chứ. Cô đau, con chuột nó cũng biết đau, vậy mình thả nó nghe. Thoát khỏi sợi dây, lừ đừ rồi nhanh chóng, nó lủi vào đám cỏ.
-Bữa nay có thời gian, lững thững vài nơi, thấy bình yên quá đỗi. Có chăng chỉ là niềm nôn nao chuyển nhà của mọi người. Cuộc di dân mang tầm vóc sử thi, bởi trước đó là Yahoo 360, rồi Yahoo plus, rồi Yahoo blog, rồi giờ là chấm hết. Có trách móc kiểu “Ôi chao, thánh thượng vô tâm quá”*, cũng có thái độ “Xuân khứ bách hoa lạc/ Xuân đáo bách hoa khai”*.
Dù sao thì vẫn “Mộng hồn còn phiêu bạt”*.
*Hàn Mặc Tử.
*Mãn Giác
*Ba-Sô.
.